-
-
Tuỳ chỉnh
Font chữ
Palatino
Times
Arial
Georgia
Nguyễn Như Nguyệt sinh ra trong một gia đình rất bình thường, mẹ cô là giáo viên tiểu học, cha cô làm bác sĩ, cô còn có một đứa em gái nhỏ hơn 10 tuổi. Gia đình luôn hòa thuận vui vẻ, cuộc sống bao năm trôi qua đều rất yên bình, chậm rãi chậm rãi....
Cô không xinh đẹp, dáng người tầm trung, nói thẳng ra là có hơi béo, nhưng bù lại Như Nguyệt có một đôi mắt bồ câu sáng, cái mũi nho nhỏ không cao lắm, đôi môi trái tim xinh xinh, nước da trắng nõn, nhìn thoáng qua là một cô mập ưa nhìn. Như Nguyệt tốt nghiệp đại học y chuyên ngành điều dưỡng, cô đã thực tập tại bệnh viện đa khoa thành phố hơn một năm, cô là một người khéo ăn nói, thích pha trò, tất cả bệnh nhân và người làm trong bệnh viện đều rất thích cô.
Như Nguyệt nghĩ rằng cuộc đời mình sẽ bình yên trôi qua như vậy: được nhận vào làm chính thưc, có lương tran trãi cuộc sống, báo hiếu cho cha mẹ, sau này sẽ tìm một người đàn ông tốt lập gia đình, có vài tiểu bánh bao xinh xắn..... Nhưng đời không như mơ, bánh xe vận mệnh vẫn tiếp tục chạy, cái gì nên đến thì sẽ đến, kiếp nạn của cô cũng chậm rãi bắt đầu, liệu đây là tình kiếp hay tử kiếp.......
---Bắt đầu----- Đăng bởi: admin
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Reng.....reng....reng.....
Alo.. Chất giọng êm ái như tiếng nước chảy vang lên. Một cô gái mập mạp đang ngồi trên chiếc giường xanh nhạt với gương mặt ngái ngủ.
Như Nguyệt hôm nay không cần đến bệnh viện, được một ngày nghỉ cô tưởng rằng mình sẽ được nướng trên chiếc giường yêu quý lâu thêm một chút, nhưng tiếc rằng Chu Công có việc phải đi và đã chán khi đánh cờ với cô rồi.
Là anh Giọng nam cợt nhã phía đầu giây vang lên.
Ặc, Lão Tiền, có chuyện gì?
Lão Tiền, biệt danh mà cô đã đặt cho ông anh họ khó ưa của cô, vì lão rất hám tiền, mở miệng ra là tiền. Tên Thật của lão là Nguyễn Thịnh Anh, 26 tuồi, đang là giám đốc thiết kế đồ họa của một tập đoàn bất động sản bên R quốc. Hai tháng trước là ngày đại họ của ông Nguyễn, ông nội của cô, nên anh ta mới vác mặt về nước. Tính tình khó ưa, kheo kiệt bủn xỉn, thích đùa cợt người khác,.....
Cho cưng 15p, lập tức chạy ra sân bay cho anh Đầu dây bên kia lại vang lên.
Hả.., ra sân bay làm gì, anh tình bắt cóc em sao...? Như Nguyệt bĩu môi hỏi
Em nói chuyện không dùng não sao, đừng nhiều lời, chuyện gấp.. Lần này không còn kiều ăn nói cợt nhã nữa, cô nhận ra ông anh mình đang rất nghiêm túc.
Em qua liền...
Như Nguyệt chạy vội vào nhà vệ sinh, chỉ mất 5p cô lại chạy ào ra, vớ đại cái áo, cầm nhanh cái quần, dùng tốc độ sét đánh mặc vào. Lấy cặp, mang dép, khóa cửa,... một loạt động tác diễn ra không gấp khúc.
Cô nhanh chóng chạy xuống lầu, qua đường vì trạm xe bus ở phía bên kia. Như Nguyệt không ở cùng với gia đình, từ nhỏ cô đã được dạy phải mạnh mẽ, phải biết tự lập, cho nên cô thuê một tầng lầu của một quán café, tầng lầu có cầu thang riêng nên cô không cần mỗi lần ra vào là phải lượn trước mặt người khác....
Két.....rầm.........
Aaaaaaa..aaa....aa
........
........
Hình ảnh cuối cùng mà cô nhìn thấy, chính là chiếc xe tải mất lái chạy như bay về hướng cô.....
.
Đúng là ngu xuẩn
Cô ta vì quá yêu cậu thôi, Úc
Tôi chỉ thấy quá kinh tởm thôi, cậu không cần bày vẻ mặt thương hại đó, cô ta sống rất dai, không chết nổi đâu...
Trong mơ hồ, cô nghe có giọng nói, hình như là hai người đàn ông đang trao đổi gì đó với nhau...A.. đau quá, cả người đều đau ê ẩm, cổ họng như bị ai bóp chặt, cảm giác khó thở như bị ai đè lên ngực.....Chỉ bị xe tông thôi, chả lẽ là gãy xương cả người...?????
Như Nguyệt cố gắng mở thật to mắt, trước mặt không phải hình ảnh phòng bệnh mà cô vừa mới tưởng tượng ra mà là một trần nhà màu vàng nhạt, được trang trí rất nhiều chùm đèn hình trái tim, rất đẹp. Cô không phải nên ở bệnh viện sao, bị tông xe mà còn được đưa đi đâu??
Nha....Tỉnh? Một giọng nam lạnh lùng trầm thấp vang lên.
Ư hư, cô ấy tỉnh rồi sao? Lại thêm một giọng nói nữa vang lên, giọng lần này cũng là giọng nam nhưng mang theo ý cười đùa, hoàn toàn khác với giọng trước đó. Làm cho cô liên tưởng tới ông anh trời đánh nhà mình.
Ở đây không có chuyện của cậu, cút về đi
Ây nha, tôi còn muốn xem náo nhiệt...
CÚT...''
Được rồi, tên mặt than đáng ghét, vậy mà nặng lời với người ta, ư ử ư, Tiểu Nguyệt Nguyệt, nghỉ ngơi cho khỏe nha..
...... Gân xanh trên trán cô giật giật, Tiểu Nguyệt Nguyệt??? Cái quỷ gì vậy?
Cô còn muốn tiếp tục giả vờ? Tôi không có nhiều kiên nhẫn với cô đâu.. Người đàn ông còn ở lại lạnh giọng nói.
.....??? Hở??
Đơn ly hôn tôi để đây, cô nhanh chóng ký đi, đừng để tôi phải mạnh tay.. Lời nói còn quá đáng hơn lúc nãy.
....?? Anh ta bị điên sao? Hay do cô bị tông xe mà người ta chở nhầm tới bệnh viện tâm thần???
HỪ... Rầm. Sau tiếng hừ lạnh là tiếng đóng cửa mạnh.
..... Móa!!!
Phải mất tầm 30p sau cô mới lấy lại tinh thần, Như Nguyệt dùng hai tay đở thân mình sau đó ngồi dậy. Cô im lặng đánh giá căn phòng, là một căn phòng ngủ khá rộng, được thiết kế rất thanh nhã, nó được sơn màu vàng nhạt rất ấm áp, cái giường cô đang nằm được thiết kế theo phong cách Châu Âu, đầu giường còn treo một bức ảnh cưới....Khoang!!! ảnh cười??
Như Nguyệt quay phắc lại nhìn chằm chằm vào bức ảnh, trên ảnh là đôi cô dâu chủ rể với động tác ôm eo, nhưng nhìn thế nào củng thấy tư thế của chú rể có chút miễn cưỡng, ngược lại, cô dâu có vẻ rất vui, cô ấy nở nụ cười ngọt ngào, nét mặt chứa đầy vẻ hạnh phúc. Nhìn qua chú rể, đó là một diện mạo vô cùng tuấn tú, anh ta có đôi mắt hẹp dài sắc lạnh, khuôn mặt cứng ngắt lạnh nhạt....
Chụp ảnh cưới mà bày ra bộ mặt này??
Khuôn mặt của chú rể cô cũng có ấn tượng, đó không phải là tên điên lúc nãy sao, cho dù cô chỉ mơ hồ nhìn thoáng qua. Nhưng cô khẳng định đó là anh ta.
Đơn ly hôn..... Như Nguyệt hít sâu một hơi, cô đưa tay vổ ngực mình để lấy lại bình tĩnh, nhưng chỉ vỗ hai cái cô liền dừng lại, vẻ mặt chết lặng nhìn xuống dưới....
Có mù cũng nhận ra được đây không phải là thân thể của cô. Bộ ngực cao vút này, cái eo nhỏ nhắn này, bàn tay khéo léo này....aaaaaaa.
Như Nguyệt dùng cả sức bú sữa mẹ lảo đảo đứng lên, vừa vịn vào tường vừa đi đến bên căn phòng nhỏ bên hông phòng ngủ, nơi mà cô nghĩ có thể là phòng vệ sinh. Cô đoán rất chuẩn, nó là nhà tắm cũng như nhà vệ sinh, rất may bên trong có cái gương rất to, nó giúp cô nhìn rõ bộ dáng hiện tại của mình,...
Trước gương là một cô gái tầm khoảng 25 26 tuổi, vô cùng xinh đẹp, cho dù sắt mặt tái nhợt như người chết cũng không che dấu được vẻ đẹp tựa điêu khắc của cô ta. Như Nguyệt đưa tay chạm vào ngực, cô gái trong gương cũng làm theo. Như Nguyệt cứng ngắt quay cổ, cô gái cũng cứng ngắt quay cổ theo...Cô im lặng nhìn chằm chằm vào cô gái, và cô nhận ra một điều, cô gái xinh đẹp này không phải là cô dâu trong bức ảnh cưới đó sao...
Đơn ly hôn...người đànông....chú rể cô dâu....bức ảnh cưới...Đau quá, đầu cô như muốn nổ túng. Như Nguyết cốchống đỡ cơn đau như búa nện, đi nhanh về chiếc giường, cuối cùng cũng đến cựchạn, cô nặng nề té xỉu. Đăng bởi: admin
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Thời điểm Nguyễn Như Nguyệt tỉnh lại xung quanh đã tối đen như mực, tĩnh lặng tới mức đáng sợ. Cô chầm chầm ngồi dậy, vẻ mặt chết lặng mở đèn ngủ lên, tức khắc trong nháy mắt ánh sáng yếu ớt bao trùm lấy thân thể cô. Như Nguyệt vẫn im lặng như cũ, cô ngồi xuống nền nhà, chôn mặt vào đầu gối, cả người toát lên vẻ thê lương.
Bây giờ không nên gọi cô là Nguyễn Như Nguyệt nữa, mà phải gọi là Uông Hi Nguyệt. Đúng, Uông Hi Nguyệt, tên mà thân thể cô đang sử dụng. Vì sao cô lại toát lên vẻ bi thương như vậy? Là vì cô bị khối thân thể này ảnh hưởng, câu chuyện của Hi Nguyệt đối với cô mà nói chính là một câu chuyện vừa buồn cười vừa thê lương.
Trong lúc hôn mê cô đã tiếp nhận ký ức của thân thể cô gái xinh đẹp tựa như thiên sứ này, tên cô ta là Uông Hi Nguyệt, 25 tuổi, đã kết hôn, à không, là đã từng kết hôn mới đúng. Cô ta là đại tiểu thư của tập đoàn Uông thị, từ nhỏ sinh ra đã ngậm thìa vàng, xung quanh luôn tràn đầy nịnh hót, vì vậy tính cách của cô ta rất kiêu ngạo, thích ngây sự chú ý. Tuy vẻ bề ngoài kiêu kì nhưng kì thực Hi Nguyệt là một cô gái sống rất tình cảm, cô ta che dấu sự yếu đuối của bản thân bằng vẻ ngoài của một tiểu thư hóng hách.
Uông Hi Nguyệt biết yêu từ lúc 15 tuổi, cô ta yêu điên dại một người đàn ông tên Tần Úc, người thừa kế duy nhất của tập đoàn Úc thị, hơn cô ta 3 tuổi. Cô ta yêu Tần Úc một cách điên cuồng, yêu đến mất lí trí. Đó chính là nguyên nhân dẫn tới những chuỗi ngày tương lai bất hạnh của cô ta.
Năm Uông Hi Nguyệt 22 tuổi, Tần Úc 25 tuổi, trong một buổi dạ hội cô ta bỏ thuốc Tần Húc, khiến anh ta lên giường với cô ta. Sau đó thiết kế để cho Ba Uông cùng mẹ của Tần Úc nhìn thấy, nhưng kế hoạch đổ vỡ khi mọi người biết đó thật ra là một âm mưu, dù sao cô ta chỉ là một vị tiểu thư được nuông chiều từ nhỏ, làm sao có thể lập ra một kế hoạch tỉ mỉ mà không để lại dấu vết gì. Tất nhiên là Tần Úc sẽ không chịu trách nhiệm, cái này là do Uông Hi Nguyệt tự làm tự chịu.
Chuyện đến đây vẫn chưa kết thúc, 1 tháng sau khi việc bỏ thuốc xảy ra, ba Uông gặp tai nạn xe rồi qua đời, trước khi chết ông còn ép Tần Úc kết hôn với Uông Hi Nguyệt, ba Uông từng là ân nhân của nhà họ Tần, cũng từng đã cứu mạng Tần ÚC hai lần. Cho nên anh ta không thể cự tuyệt ông, trước khi nhắm mắt để bù đắp cho Tần ÚC, ba Uông giao toàn bộ Uông gia cho anh ta quản lý.
Sau khi ba Uông qua đời, Tần Úc cùng Uông Hi Nguyệt tổ chức hôn lễ, hôn lễ sang trọng bật nhất, nhưng không phải ai cũng vui vẻ, có người cười trong hạnh phúc, có kẻ lạnh nhạt chán ghét trong lòng.
Đêm tân hôn vì sợ Tần Úc không động vào mình, Uông Hi Nguyệt tiếp tục giở trò cũ, bỏ thuốc vào rượu giao bôi, điều này càng khiến Tần Úc chán ghét cô ta hơn.
Kết hôn ba năm, ba năm sống trong sự lạnh lẽo, Tần Úc rất hiếm khi trở về căn nhà của hai người, những tưởng tưởng tốt đẹp trong tương lai mà Uông Hi Nguyệt ao ước, dần dần bị sụp. Cô ta dùng mọi thủ đoạn, từ việc lợi dụng mẹ Tần, ơn cứu mạng, tự sát cho đến việc mang thai giả,...để có thể giữ chân Tần Úc được lâu hơn. Những việc làm này không những không có hiệu quả mà còn khiến cho Tần Úc đối với cô ta từ lạnh nhạt chán ghét chuyển thành lạnh lùng khinh thường.
Quan hệ vi diệu này cứ tiếp tục tới ba năm cho đến khi công ty Tần Úc tuyển chọn đợt nhân viên mới, lúc đó anh ta đã bị hấp dẫn bởi một cô gái mới tốt nghiệp đại học không bao lâu. Tên cô ta là Trịnh Thư Uyển, gia cảnh bình thường, vẻ ngoài chính là loại trong sáng ngây thơ không hiểu sự đời.
Có một lần Uông Hi Nguyệt chạy đến công ty Tần ÚC xoát độ hảo cảm, bất ngờ bắt gặp anh ta đang ép Trịnh Thư Uyển vào góc tường, tư thế hai người cực kỳ ám muội. Uông Hi Nguyệt lập tức máu dồn lên não, chạy ngay đến làm ầm lên, cuối cùng bị Trịnh Thư Uyển không cẩn thận xô ngã; đầu của Uông Hi Nguyệt đập mạnh vào tường, hôn mê bất tỉnh.
Khi cô ta tỉnh lại, không những không nhận được lời hỏi thăm chăm sóc đặc biệt từ người thân ngược lại chỉ nhận được sự thờ ơ lạnh nhạt. Mà những điều này, đều xuất phát từ mẹ Tần. Vì sao? Vì lúc đó chính là thời điểm Uông Hi Nguyệt báo tin giả có thai, mẹ Tần rất mong đứa cháu nội này, nhưng cô ta lại gạt bà, bà sao có thể chấp nhận được. Khi đó, Uông Hi Nguyệt biết mình xong rồi, cả mẹ Tần cũng đã từ bỏ cô ta rồi.
Tuy nhiên ngay sau đó, Uông Hi Nguyệt lập tức quỳ gối khóc cầu xin mẹ Tần, vừa kể khổ vừa nhắc lại ơn cứu mạng của ba Uông, cuối cùng mẹ Tần đành chấp nhận tha thứ cho cô ta.
Mẹ Tần tha thứ nhưng không có nghĩa Tần Úc cũng vậy, ngay tại đêm hôm đó anh ta lập tức dọn đồ ra khỏi căn nhà của hai người, nể tình ba Uông có ơn cứu mạng, anh ta không hề nhắc tới chuyện ly hôn. Cho đến khi Uông Hi Nguyệt ra viện anh ta cũng chưa từng xuất hiện.
Uông Hi Nguyệt biết tình hình của mình giờ đây không ổn, cho nên cô ta cụp đuôi làm người, không đi gây chuyện, cả việc bị Trịnh Thư Uyển đẩy ngã cũng đồng ý bỏ qua.
.
Câu chuyện vẫn tiếp diễn, tình cảm của Tần Úc đối với Trịnh Thư Uyển cũng có sự chuyển biến rõ rệt, từ cảm thấy thú vị chuyển qua coi trọng. Anh ta bị tính cách hậu đậu một cách ngây thơ của cô ta hấp dẫn, bị vẻ bề ngoải là tiểu bạch thỏ nhỏ nhẹ bên trong là con rùa cứng đầu, bị cái tính cách tỉ mỉ, lòng tốt bụng thích nghĩ tới cảm nhận của người khác của cô ta làm cảm động. Tần Úc bắt đầu coi trong Trịnh Thư Uyển từ lúc nào không hay.
Những chuyện này Uông Hi Nguyệt vẫn không hay biết. Cho đến một ngày Tần Úc có một buổi xã giao với bên đối tác làm ăn, anh ta uống khá nhiều, cũng đã say mất rồi, vừa hay nhà hàng bọn họ dùng bữa cũng là nhà hàng Uông Hi Nguyệt đang ăn tối. Vị thư ký của Tần Úc biết Uông Hi Nguyệt, tuy biết boss mình không thích người vợ này, nhưng họ vẫn là vợ chồng, cho nên anh ta thoải mái giao Tần Úc cho Uông Hi Nguyệt mang về.
Trong cơn say Tần Úc không ngừng gọi tên Trịnh Thư Uyển, điều này khiến Uông Hi Nguyệt gần như phát điên. Cô ta nhanh chóng mang Tần Úc về nhà, cởi đồ, bón thuốc cho anh ta.....
Sáng hôm đó khi Tần Úc tỉnh lại, anh ta cảm thấy buồn nôn chết đi được, vốn dĩ muốn ném cho Uông Hi Nguyệt một tấm thẻ rồi nhanh chóng rời đi, ai ngờ cô ta lại phát sốt. Bất đắc dĩ phải giúp cô ta gọi bác sĩ, trong lúc Uông Hi Nguyệt hôn mê, Tần Úc đã soạn xong bản ly hôn, lần này anh ta thật sự chịu không nổi nữa, cứ nghỉ tới việc phải sống hết quãng đời với Uông Hi Nguyệt, Tần Úc hận không thể bóp chết cô.
Mà lúc Nguyễn Như Nguyệt cô đây xuyên vào, tình tiết câu chuyện đã đến đoạn này.
Ha hả!
Người ta xuyên qua chỉ tiếp nhận kí ức về quá khứ và hiện tại của nguyên chủ, cô đây chả những tiếp hết từ đầu đến đuôi mà còn tiếp luôn chuyện của tương lai.
Mẹ nó! Ai ra đây giải thích dùm đi.
Nguyễn Như Nguyệt mạnh mẽ ngẩng đầu lên, ánh mắt ưu thương nhìn trần nhà. Số phận của Uông Hi Nguyệt cũng quá bi đát đi a, đây rõ ràng là motip tiểu thuyết ngôn tình tổng tài, mà Uông Hi Nguyệt chính là vị nữ phụ làm nền cho tình yêu của nam nữ chính.
Nếu câu chuyện dừng ở đây thì hay biết mấy, nhưng vẫn chưa hết đâu a, đoạn sau càng gây cấn hơn, gây cấn đến độ cô muốn đâm đầu tự sát! Đăng bởi: admin
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Tần Úc mạnh mẽ ly hôn với Uông Hi Nguyệt, cô ta hiện tại chỉ là một người phụ nữ yếu đuối, làm sao chống lại cả tập đoàn Tần Uông thị (ba Uông đã giao Uông gia cho Tần Úc quản lý ). Nếu là lúc trước, chắc chắn sẽ có người ra tay giúp cô ta, nhưng nhân tâm khó dò, thuộc hạ lẫn bạn cũ của ba Uông đều bị Tần Úc thu vào tay, nhưng nguyên nhân chân chính vẫn là những hành động của Uông Hi Nguyệt đã khiến cho họ lạnh tâm.
Sau khi ly hôn 2 tháng, Uông Hi Nguyệt phát hiện mình mang thai, cô ta lập tức cầm giấy khám thai mang đến công ty Tần Úc làm ầm ĩ, bắt anh ta phải nhận mẹ con cô ta về Tần gia. Tần Úc không còn cách nào đành bảo cô ta trở về tìm mẹ Tần, nói mình sẽ chịu trách nhiệm. Nhưng không may, Uông Hi Nguyệt lại Bất cẩn ngã cầu thang, sảy thai.
...... Như Nguyệt lạnh lùng cười khẽ.
Bất cẩn ngã a ha, người khác không biết, nhưng cô lại có thể chắc chắn một điều, Uông Hi Nguyệt không phải bất cẩn, mà có người đã hại cô ta. Trong ký ức tương lai của Uông Hi Nguyệt, khi cô ta làm náo loạn một trận trong phòng làm việc của Tần Úc xong, sau khi nhận được câu trả lời vừa lòng từ anh ta, Uông Hi Nguyệt vui vẻ trở ra, khi đi gần đến thang máy thì có người gọi cô ta lại, cô ta chỉ nghe được giọng nói của người đó, giọng nữ khá trầm, thuyết minh kẻ đó đang cố gắng thay đổi giọng nói của mình. Kẻ đó nói Uông tiểu thư thật mặt dày, lại thích đi cướp bạn trai người khác, đó chính là nguyên nhân khiến Uông Hi Nguyệt nổi giận đùng đùng đi về nơi giọng nói phát ra. Nó phát ra từ sau cánh cửa cầu thang thoát hiểm. Khi đó Uông Hi Nguyệt chỉ lo tìm kiếm kẻ làm bẩn tai mình nên cô ta đã không để ý xung quanh, ngay khi cô ta mở cửa bước vào đi đến mép cầu thang nhìn xuống tìm kiếm, thì đăng sau đột nhiên có cổ lực đạo đem cô ta đẩy xuống dưới. Uông Hi Nguyệt chả những mất đi đứa con mà cả chân bên trái cũng phải chịu di chứng suốt đời.
Sắp xếp lại kí ức trong đầu, Như Nguyệt híp mắt phân tích, người muốn hại Uông Hi Nguyệt nhiều không đếm xuể, tính trong công ty Tần thị đã lên đến vài chục người, đa phần đều là nữ [Hi: mọi người chắc hiểu rồi ha], chắc chắn đội tượng đã ở bên ngòai phòng làm việc của Tần Úc khi anh ta cùng đôi co với Uông Hi Nguyệt, biết cô ta đã mang thai, sự hiện diện của đứa bé uy hiếp tới sự tồn tại của kẻ đó. Là ai??
Như Nguyệt nặng nề thở hắc ra, giờ cô tìm kiếm kẻ đó cũng không ít gì, vì hiện tại cô đã xuyên vào trong thân thể Uông Hi Nguyệt, chắn chắn sẽ không hỏng não mà chạy tới công ty Tần Úc làm loạn, càng không muốn để anh ta chịu trách nhiệm, vậy kẻ đó cũng không có lý do để làm chuyện xấu.
Cô cũng rất muốn quay trở về thân thể của mình, ở thế giới đó cô vẫn còn có cha mẹ, em gái, họ hàng, bạn bè. Những người yêu thương cô hết mực, không biết khi nghe tin cô bị tai nạn, họ sẽ thương tâm tới mức nào, nghĩ tới đây hóc mắt cô lập tức hồng. Hiện tại cô chỉ có thể suy đoán: một là mình đã chết, hai là mình còn sống nhưng vẫn hôn mê và linh hồn bị kéo tới đây. Nếu thuộc dạng thứ hai vậy nghĩa là cô còn cơ hội quay về, nhưng cô không muốn liều lĩnh, cũng sẽ không học đám tiểu thuyết kia mà đi tự sát. Tốt nhất hiện tại nên ở lại đây quan sát một đoạn thời gian rồi tính tiếp.
Cô nhẹ nhàng vươn tay lên xoa huyệt thái dương lấy lại bình tĩnh, rồi chậm chạp đứng lên, thân thể cô chao đảo vài cái, sau khi lấy lại câng bằng Như Nguyệt dựa theo ký ức nguyên chủ lần mò ra khỏi phòng, đi tới phòng bếp.
Thân thể này hiện tại rất yếu, nhìn đồng hồ giờ đã 19h, nghĩa là nguyên một ngày nay cô chưa ăn gì. Cô lục lọi phòng bếp, phát hiện ngoại trừ có 1 bình sữa tươi trong tủ lạnh, vài cái bánh mì khô còn thêm một đóng bia rượu. Như Nguyệt nhu nhu cái mũi, cảm khái Uông Hi Nguyệt sống cũng quá cẩu thả đi.
Uông Hi Nguyệt dù gì cũng là tiểu thư Uông gia, cựu phu nhân của tập đoàn Tần thị, ấy vậy mà trong nhà lại không có đến một người giúp việc. Haizz thảm quá nha!
Không phải là Uông Hi Nguyệt không có tiền, cô ta cũng có thể coi là một phú bà giàu có, tài sản của ba Uông để lại cộng thêm tiền bồi thường sau khi ly hôn của Tần thị, số gia sản khổng lồ này có thể cho cô ta ăn tận mấy đời không hết. Nhưng Uông Hi Nguyệt không thích có người lạ ở quá lâu trong nhà mình, vì vậy mới không có người giúp việc, còn chuyện dọn dẹp vệ sinh thì cứ ba ngày sẽ có người của công ty vệ sinh đến dọn một lần.
Uống hết bình sữa, Nguyễn Như Nguyệt cảm thấy như mình có sức sống lại rồi, tuy rằng vẫn chưa no mấy, nhưng cô cũng không để ý nhiều mà bắt đầu vạch ra kế hoạch sau này. Đăng bởi: admin
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Việc phải làm đầu tiên bây giờ chính là nhanh chóng kết thúc cuộc hôn nhân với Tần Úc, cắt đứt mọi liện hệ với anh ta. Cô không phải Uông Hi Nguyệt, cho nên cô không hề có một chút tình cảm với Tần Úc, cô cũng không ghét anh, dù sao cô và anh ở thế giới này chỉ là hai người xa lạ.
Chuyện thứ hai nhất định phải làm chính là nhanh chóng tắm rữa a.... Hiện tại cô cảm thấy mình thật là bẩn, thân thể này mới ngày hôm qua còn hoan ái với đàn ông, sau đó bị sốt nằm một chỗ, căn bản chưa từng tẩy rữa qua. Mới nghĩ tới đây, Như Nguyệt nhanh chóng bụm miệng lại, chạy thẳng vào nhà vệ sinh gần đó nôn.
.
Sau khi tắm rữa sạch sẽ, Nguyễn Như Nguyệt lập tức chạy về phòng ngủ, vứt bỏ ga giường lộn xộn thay lại cái mới, sau đó mới nằm vật lên trên. Cô nhìn chằm chằm vào trần nhà, tiếp tục hồi nhớ lại chuyện tương lai của Uông Hi Nguyệt.
Sau khi ly hôn, mất đi thân phận Tần phu nhân, mất đi gia tộc Uông thị, thân thể lại mang tật, cuộc sống của Uông Hi Nguyệt dần trở nên ảm đạm, tính cách của cô ta cũng từ đó mà thay đổi. Cô ta không còn tiếp tục ra ngoài gây sự nữa mà cả ngày chỉ ở trong nhà, chăm chỉ tập đi, chăm sóc sắc đẹp, tựa hồ như những chuyện trước kia đều là ảo giác. Một thời gian sau, Uông Hi Nguyệt chuyển đến nơi khác sống, giống như đã quyết tâm buông tay Tần Úc.
Cô ta trở nên trầm tĩnh hơn, tính cách cũng mềm dịu hơn, thoát cái đã trở thành một tiểu thư danh môn hiền thục dịu dàng. Uông Hi Nguyệt tốt nghiệp trường đại học danh tiếng ngành quản lí kinh doanh, sau khi chân trái đã có thể miễn cưỡng đi lại bình thường, cô ta lập tức liên hệ với những người bạn cũ của ba Uông, kêu gọi tiền vốn, ban đầu không ai dám đáp ứng nhưng cuối cùng những người đó cũng bị quyết tâm của cô ta làm cảm động, một phần vì nể mặt ba Uông. Nữa năm sau, công ty CR.IT [viết tắt của 'commorantibus infestior' tiếng Latinh nghĩa là Cố Chấp] của Uông Hi Nguyệt được thành lập, đây là công ty chuyên cung cấp các đặc sản vùng nông thôn mới lạ với số lượng lớn. Nhớ tới đây, Như Nguyệt nhịn không được mà vỗ tay, cô phải công nhận Uông Hi Nguyệt là một nhân tài trong kinh doanh, nếu không phải vì bị tình yêu làm hỏng não, chắc giờ đây cô ta đã trở thành một người có sức ảnh hưởng trong nước.
Chỉ sau một năm đi vào hoạt động, CR.IT đã trở thành một công ty có tầm ảnh hưởng lớn đến nền kinh tế phía bắc của quốc gia. Các sản phẩm của CR.IT luôn mới lạ, đủ kiểu dáng, rất được người dân thành thị ưa thích, đặc biệt là với du khách nước ngoài, họ rất hứng thú với những đồ vật mới lạ mang đậm bản sắc dân tộc của quốc gia mà họ đến tham quan.
Uông Hi Nguyệt nhanh chóng trở thành nhân vật đáng được quan tâm nhất, các báo chí tích cực đào bới quá khứ của cô ta, nhưng cô ta không thèm để ý, tiếp tục vùi đầu vào công việc. Điều này khiến bên báo chí phải nhượng bộ, họ bắt đầu viết lên các bài báo tân bóc Uông Hi Nguyệt. Nào là từ tiểu thư vô dụng bị vứt bỏ sau đó vực dậy trở thành tỷ phú, nào là tình yêu mù quáng giúp ta vươn lên.... [Hi: Chắc sẽ có người thắc mắc vì sao Uông Hi Nguyệt thông minh như vậy lại có những hành động không có IQ, vì cô ta có quá yêu Tần Úc thôi, vào thời điểm đó cô ấy chỉ muốn cột anh ta bên mình, đâu nghĩ gì khác nữa (︺︹︺)].
Người ngưỡng mộ cùng ái mộ cô ta ngày càng nhiều, chuyện ầm ĩ tới mức Tần Úc cũng bắt đầu để ý đến Uông Hi Nguyệt.
Sau khi ly hôn với Uông Hi Nguyệt, nghe đâu Tần Úc đã bắt đầu công khai muốn ở bên Trịnh Thư Uyển, mà Trịnh Thư Uyển một mực trốn tránh vì tôi không xứng với anh, anh ỷ mình giàu là bắt nạt người khác, anh thích tôi nhưng tôi không thích anh, tôi đã có người trong lòng rồi..v..v. Mở ra màng cẩu huyết người truy ta trốn, ta không yêu ngươi nhưng ta không thể quên được ngươi...Mẹ nó!
Khóe miệng Nguyễn Như Nguyệt không khỏi giật giật, lúc trước cô cũng thích đọc thể loại ngôn tình như thế này lắm, nhưng bắt đầu từ bây giờ, cô quyết định sẽ chuyển qua đọc nữ phụ văn, Mịa!!!
Danh tiếng mà Uông Hi Nguyệt cố tạo cho mình thành công khiến Tần Úc chú ý, vì tập đoàn Tần thị cũng có kinh doanh bên mảng du lịch và thực phẩm, cho nên Tần Úc quyết định sẽ hợp tác CR.IT, lấy nông phẩm từ bên đó để thu hút khách hàng. Vốn việc hợp tác chỉ cần giám đốc bên mảng đó đến bàn chuyện, nhưng lần Tần Úc sẽ đích thân đi. Anh cũng muốn xem thử cái gọi là buông tay của Uông Hi Nguyệt thật sự đã tới đâu.
Xác thật sau khi gặp cô ta, Tần Úc không khỏi giật mình, chỉ mới hai năm mà Uông Hi Nguyệt giống như biến thành một người khác. Đến gặp anh mà mặt vẫn lãnh đạm xa cách, không hề nhiệt tình xúc động giống như trước đây, mà lúc ấy cả anh ta chắc cũng không nhận ra vẻ mặt của mình nhanh chóng ảm đạm đi.
Hồi tưởng tới đây, Nguyễn Như Nguyệt khó chịu nhăn mày, chẳng lẽ Tần Úc cũng đã có tình cảm với Uông Hi Nguyệt, sau khi mất đi mới hối hận?
Nhưng chuyện xảy ra sau đó khiến cô phủ nhận ý nghĩ này, sau khi kí hợp đồng với CR.IT, Tần Úc liền công khai vị hôn thê, không ai khác chính là Trịnh Thư Uyển.
Mà khi tin tức này được phát ra, Uông Hi Nguyệt xém chút nữa phá nát toàn bộ đồ đạc trong nhà, tất cả mọi người đều lầm tưởng cả rồi, một kẻ cố chấp điên cuồng của như cô ta, dễ dàng buông tay người đàn ông mình yêu sâu đậm vậy sao?
Uông Hi Nguyệt điên rồi, cô ta là một kẻ tâm thần có IQ cao ngất ngưỡng, cô ta tự biết với bộ dáng vô dụng hiện tại của mình chắc chắn sẽ không lấy được tâm của Tần Úc. Uông Hi Nguyệt dùng hai năm để tạo cho mình một mặt nạ mới, một nữ doanh nhân thành đạt có quá khứ bi thảm, tính cách lạnh lúng quyết đoán, cô ta tin chắc rằng với sự thay đổi này, Tần Úc sẽ phải chú ý tới cô ta. Và cô ta đã thắng!
------------------------------------------
Hi: Ban đầu có lẽ mọi người sẽ không thích Uông Như Nguyệt, nhưng sau này chắc chắn sẽ có người thay đổi suy nghĩ. Uông Như Nguyệt là một kẻ điên, nhưng cô ta điên có chừng mực, cô ta chỉ điên với Tần Úc. Còn Trịnh Thư Uyển, cô gái này cũng không phải dạng vừa đâu. Bất ngờ còn rất nhiều, cảm ơn mọi người đã ghé thăm (●´з')! Đăng bởi: admin
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện